Berlin: Thành phố cho nhiều người

Đến Berlin vào những ngày cuối thu rồi nên cũng không hẳn còn có “mùa thu vàng Berlin” nữa. Từ Copenhagen qua Berlin tiện nhất là đi bus đêm, giá khoảng 20€ nếu đặt sớm (chiều về mình đặt muộn mất tới 54€), mất 8 giờ và có chuyến muộn nhất là 23:50, coi như ngủ đêm luôn, vừa đẹp để sáng hôm sau đi chơi. Tuy vậy đi đêm thì có thể mất cơ hội ngắm eo biển Đan Mạch trên tàu. Từ Copenhagen đi mất khoảng 2h để tới bờ biển, đi ferry (gọi là phà, nhưng thật ra nó giống cái tàu hơn, không giống như phà ở Việt Nam) mất khoảng 40 phút, rồi lại lên xe đi tiếp khoảng 5h nữa. Trên ferry có đầy đủ mọi thứ, kể cả phòng chơi game, và gần 20 cửa hàng miễn thuế (vì eo biển này chính là biên giới giữa Đan Mạch và Đức). Trèo lên đỉnh của ferry thì có thể ngắm được eo biển này; đó có thể là một trải nghiệm thú vị – vì mình đi buổi tối nên cũng chỉ thấy mấy ngọn hải đăng nên cũng không chắc chắn ban ngày thì có gì thú vị hơn.

Trên phà có cả máy chơi game nhé, đừng đùa

Ấn tượng đầu tiên khi tới Berlin là giá cả: khá rẻ 2-3€ / burger, 1-1.3€ / coke, 6€ / vé bus ngày… Tất nhiên là do mình đang quen với giá cả ở Copenhagen (4-5€ / burger, 1.5-2€ / coke, 14€ / vé bus ngày…) chứ như vậy cũng không hẳn là rẻ. Sau rồi mình biết có nhiều chỗ còn rẻ hơn nữa (ở những nước khác đã đi qua, hay thậm chí ngay trong nước Đức), vậy nên có rất nhiều cách sống. Ví dụ như ở đây có khá nhiều xe Honda Civic, Kia Morning chứ không chỉ toàn xe Đức; chắc chắn là người ta mua vì nó rẻ hơn thôi.

Có thể nói Berlin giống như Sài Gòn vậy, dung nạp mọi mảnh đời, cơ hội cho mọi cách sống của mọi giai tầng. Nhưng chỉ đúng ở khía cạnh đó thôi, còn lại phải ngay ngắn và tiện nghi hơn chứ.

Mùa thu vàng Berlin

Neue Heimat

Berlin thì nổi tiếng về street art, và nơi bắt đầu hành trình cũng từ Neue Heimat, khu ăn chơi có tiếng của tầng lớp trung lưu trẻ tuổi ở đây; bạn mình thì so sánh nó với zone 9 ở Hà Nội, mình thì chưa đặt chân tới zone 9 bao giờ nhưng xem ảnh thì thấy chắc chắn rằng khác vì có vẻ zone 9 là kiểu sang chảnh, Neue Heimat thì kiểu bụi bặm. Hôm mình tới là cuối thu, trời se lạnh và cũng chẳng đẹp mấy nên ở đây khá vắng vẻ, nghe nói vào mùa hè và cuối tuần thì rất đông, càng về đêm càng đông vì giá cả rẻ, không gian rộng và thoáng, phù hợp với kiểu bar hopping từ tối đến sáng của các bạn trẻ. Neue Heimat làm mình liên tưởng tới Christina town ở Copenhagen, nhưng ở đây không được hút cỏ rồi, chán ghê. Hai bạn trẻ gọi cafe và ngồi hàn huyên, không gian yên ắng, vừa đẹp. Thật ra mình rất thích những không gian hơi bụi bặm và sáng tạo kiểu này, nhưng lại rất ghét chỗ đông người (mà thường thì nó lại rất đông), nên chân thành mà nói, chỉ khoảng 30 phút ở đây thôi nhưng rất quý.

Một khu “ăn chơi” rất đẹp mà bình dân

Bức tường Berlin

Đây chắc là địa điểm nổi tiếng nhất của Berlin, bức tường chia đôi Berlin từ 1961. Sau khi bức tường sụp đổ vào ngày 10/11/1989, chính phủ đã mời rất nhiều những nghệ sỹ street art về vẽ trên bức tường Berlin với những chủ đề khác nhau; chính vì vậy, không chỉ là một biểu tượng mang tính lịch sử, bức tường Berlin còn là một điểm thăm quan nghệ thuật. Đến giờ thì vẫn còn nhiều người tham quan vẽ vời, ký tên lên tường. Và cũng có 2 quan điểm về việc này: một là, không ủng hộ vì muốn giữ nguyên trạng những tác phẩm đã có; hai là, chấp nhận vì coi đó là một hành động tự do, như chính sự sụp đổ của bức tường này vậy.

Hình ảnh nổi tiếng nhất của bức tường Berlin

I must like 🙁

Bảo tàng lịch sử tự nhiên

Bảo tàng lịch sử tự nhiên thì cũng không có gì quá đặc biệt, bao gồm thông tin, hình ảnh về những loại sinh vật học trên trái đất từ cổ xưa tới giờ. Tuy nhiên, bảo tàng này lại có điểm nhấn là những bộ xương khủng long (thật 100%, có một số ít là mô hình) được trưng bày ngay tại phòng đầu tiên. Và vì không đặc biệt lắm nên vé vào khá rẻ, chỉ 5€. Ảnh: updating…

Lễ hội ánh sáng

Khá may mắn là mình được xem đúng ngày cuối cùng của lễ hội ánh sáng (festival of light) trong một ngày Berlin không mưa. Lễ hội ánh sáng được tổ chức thường niên ở Berlin vào tháng 10 hàng năm và kéo dài trong vòng 1 tuần. Sẽ có khoảng hơn 10 địa điểm trong thành phố được chiếu ánh sáng lên các toà nhà theo những chủ đề nào đó; ở Cổng Thành thì đặc biệt hơn vì có 12 đội thi với nhau. Nghe mọi người nói thì năm nay có vẻ ảm đạm hơn những năm trước do kinh tế khó khăn. Người khen, kẻ chê nhưng mình thấy cũng khá thú vị.

Trông cũng thú vị đấy chứ 

Mình thấy hình này xấu nhất, vậy mà den tình ồ lên to nhất. Đúng là chủ đề luôn thu hút được quan tâm. Ông bạn còn nói đùa “Đội nào muốn thắng ở Cổng Thành thì cứ tim mà chiếu”

Chợ Đồng Xuân

Một nơi mình rất muốn đến ở Berlin và đi ngay trong ngày thứ 2, vì muốn biết đồng bào ta sống thế nào. Đây đúng là phiên bản của chợ Đồng Xuân ở nhà thật, không thiếu thứ gì, có khác là một số trái cây được chuyển từ Việt Nam sang thì giá rất cao và không tươi như ở nhà, hàng đồ khô cũng không được “phơi trần” trên thúng, mẹt mà thôi.

Đông, Tây đủ hết nhé 

Bãi ô tô bên ngoài chật kín, mà toàn xe đẹp như Audi Q7, chứng tỏ người Việt ở đây cũng khá lắm. Nghe nói nhiều thanh niên trong ngành CNTT giàu rất nhanh nhờ việc bán máy tính tiền cho các cửa hàng với những “tip & trick” để tránh một vài khoản thuế cho chủ cửa hàng. Luật sư cũng vậy, vì rất nhiều người Việt không thông thạo tiếng Đức, khó làm việc trực tiếp với chính phủ nên các luật sư chỉ cần kinh doanh trên những khách hàng người Việt là cũng sống khoẻ rồi.

Đồi Teufelsberg

Hay còn gọi là Núi của quỷ (Devil’s mountain), được hình thành sau thế Chiến tranh Thế giới 2 bằng chất thải chiến tranh – nói đúng ra thì đây chính là bãi rác chiến tranh, rồi phủ đất lên thành một cái đồi. Điểm đặc biệt nơi đây là có một số đài quan sát đã được Tây Đức xây lên và sử dụng sau WW II để quan sát, do thám Đông Đức. Sau khi bức tường Berlin sụp đổ thì đương nhiên nó trở nên vô giá trị và được bỏ hoang luôn. Cũng giống như hàng chục khu bỏ hoang khác, những nghệ sỹ đường phố lại tới đây vẽ vời và nó bỗng dưng trở thành một điểm du lịch hút khách khi vừa có thể đi bộ qua rừng, trèo đồi và thăm quan các đài quan sát, cũng như nhìn toàn cảnh Berlin từ trên cao. Thấy miếng ngon nên có 1 công ty đã thầu lại (với lý do là một số địa điểm trong này đã hư hỏng và không còn an toàn) và lập thành tour, thăm quan có chút xíu trong 1 giờ mà thu vé tới 7€ (khá chát), và mở ra một “cuộc chiến cắt và vá hàng rào” bởi dân du lịch muốn tiết kiệm “7€ vô lý” 🙂

Đi rừng nhé

Đài quan sát

Chẳng dễ để kể hết những địa điểm thăm quan ở Berlin, còn rất nhiều như tháp truyền hình (đã từng là tháp truyền hình cao nhất thế giới trong vòng 6 tháng), Cổng Thành, khu tưởng niệm người Do Thái trong chiến tranh Thế giới thứ 2… mỗi nơi đều rất hay và cũng đáng để đi thăm.

Nói chung Berlin khá dễ sống và cũng rất vui để đi chơi. Cửa hàng kebab thì nhiều, của Thổ “xịn” và khá rẻ (2-3€ / cái) nên không lo bị đói :). Nhắc đến các bạn Thổ lại nhớ chuyện vui vui; nếu đi trên đường mà gặp một đoàn xe bấm còi ầm ĩ bất kể tình trạng giao thông ra sao thì 100% đó là các bạn Thổ đang “diễu hành” cho đám cưới.

Đêm trước hôm đi, hai bạn trẻ lang dạt qua vài con phố. Dù biết bạn hiền cũng khá oải, chiều lòng mình lắm mới đẫn đi lang thang trong đêm lạnh. Nhưng mà mình rất thích, vì Berlin vui hơn, không cô đơn, tủi thân như ở Copenhagen :).

Sang tuần thì Berlin lại mưa trở lại, vậy là mình lại đi.